Report on biotic indices of natural heritage safety in transitional waters


Abstract


En
Transitional waters are highly fragile ecosystems with strong spatial and temporal gradients. Moreover, they are characterised by frequent dystrophic crisis which represent the final step of an eutrophication process characterised by high primary production and oxygen demand, production of sulphurous hydrogen and finally reduction of biodiversity. A nloss of biodiversity occurs in the ecosystems when they are affected by environmental stress such as an inappropriate management or an overexploitation of the available resources. In order to contrast the loss biodiversity, which is partly due to ecosystem degradation and partly to progressive reduction of the surface area of transitional water in the biophere as a consequece of land reclamation for agriculture and other uses by human societies, an international convention, i.e. the Ramsar Convention, was established in 1971. The main goal of the Ramsar Convention is to protect the swamps and saltmarsh areas as key ecosystem patches in the landscape, with a major stress on their pivotal rule as habitat islands for bird migration.
En
Transitional waters are highly fragile ecosystems with strong spatial and temporal gradients. Moreover, they are characterised by frequent dystrophic crisis which represent the final step of an eutrophication process characterised by high primary production and oxygen demand, production of sulphurous hydrogen and finally reduction of biodiversity. A nloss of biodiversity occurs in the ecosystems when they are affected by environmental stress such as an inappropriate management or an overexploitation of the available resources. In order to contrast the loss biodiversity, which is partly due to ecosystem degradation and partly to progressive reduction of the surface area of transitional water in the biophere as a consequece of land reclamation for agriculture and other uses by human societies, an international convention, i.e. the Ramsar Convention, was established in 1971. The main goal of the Ramsar Convention is to protect the swamps and saltmarsh areas as key ecosystem patches in the landscape, with a major stress on their pivotal rule as habitat islands for bird migration.
Sq
Ujrat tranzicional jane eksositeme mjaft te brishte me gradient te forte hapesinor dhe kohor. Per me teper, ata karakterizohen nga kriza te shpeshta distrofike te cilat perfaqesojne hapin perfundimtar te procesit te eutrofikimit karakterizuar nga nga nje prodhim paresor dhe dhe nevoje biologjike e larte, prodhim te sulfurit te hidrogjenit dhe se fundi reduktim te biodiversitetit. Nje humbje e biodiversitetit ndodh ne ekosistemet kur ato preken nga stresi mjedisor si nje menaxhim jo i duhur ose nje mbishfrytezim i burimeve te disponueshme. Me qellim qe t’i kundevihet humbjes se biodiversitetit, e cila eshte pjeserisht ne saje te degradimit te ekosistemit dhe pjeserisht nga reduktimi progresiv i siperfaqes te ujrave tranzicional ne biosfere si pasoje e bonifikimeve per bujqesi dhe perdorime te tjera nga shoqerite njerezore, nje konvente nderkombetare qe eshte Konventa Ramsar, u krijua ne 1971. Qellimi kryesor i Konventes Ramsar eshte mbrojtja e mocaleve dhe kenetave te njelmeta si fragmente kyc ekosistemi ne pejsazh me nje theks te madh ne rregullen e tyre kryesore si ishuj habitate per shtegtimin e shpendeve.
Bg
Преходните води са много чувствителни екосистеми със силни пространствени и времеви градиенти. Нещо повече, те се характеризират с чести дистрофни нарушения, които представляват последния етап от процеса на еутрофикация, характеризиращ се с висока първичната продукция, разход на кислород, образуване на сяроводород и най-накрая намаляване на биоразнообразието. В екосистемите негативните промени в биоразнообразието е свързано с последователен стрес върху околната среда като неподходящ мениджмънт или свръхексплоатация на наличните ресурси. За да се противодейства на нарушаването на биоразнообразието, което от части се дължи на деградацията на екосистемите и от части – на прогресивното намаляване площта на преходните води в биосферата като последица от усвояването на земята за селско стопанство и други видове човешка дейност, през 1971 беше приета Международната Рамсарска Конвенция.
El
Τα μεταβατικά νερά είναι εξαιρετικά εύθραυστα οικοσυστήματα με έντονες χωρικές και χρονικές διαβαθμίσεις. Επιπλέον, χαρακτηρίζονται από συχνές δυστροφικές κρίσεις που αντιστοιχούν στο τελευταίο στάδιο της διαδικασίας ευτροφισμού που χαρακτηρίζεται από υψηλή πρωτογενή παραγωγή και ζήτηση σε οξυγόνο, δημιουργία υδροθείου και τελικά μείωση της βιοποικιλότητας. Απώλεια βιοποικιλότητας παρατηρείται όταν αυτά τα οικοσυστήματα δέχονται περιβαλλοντικές πιέσεις όπως ακατάλληλη διαχείρηση , ή υπερεκμετάλλευση των διαθέσιμων πόρων. Προκειμένου να αντιμετωπιστεί η μείωση της βιοποικιλότητας, που οφείλεται μερικώς στην υποβάθμιση του περιβάλλοντος και μερικώς στη διαδοχική μείωση της επιφάνειας των μεταβατικών νερών της βιόσφαιρας ως επίπτωση της ανάκτησης της γης για αγροτικές και άλλες χρήσεις από τις ανθρώπινες κοινωνίες, ιδρύθηκε το 1971μία διεθνής συμφωνία, η Σύμβαση Ramsar. Ο κύριος στόχος της Σύμβασης Ramsar είναι η προστασία των βάλτων και των αλυκών ως ζωτικά οικοσυστήματα, με ιδιαίτερη έμφαση στον ρόλο που έχουν ως ενδιάμεσα ενδιαιτήματα κατά τη μετανάστευση των πτηνών.
It
Le acque di transizione, per la grande variabilità e presenza di diversi gradienti, sono ecosistemi molto fragili e soggetti facilmente a crisi distrofiche, che costituiscono il livello più grave di un lungo processo caratterizzato da alte produzioni primarie e di biomassa vegetale, elevato consumo di ossigeno, completa anossia con produzione di idrogeno solforato e morie diffuse delle specie in tutti gli habitat presenti. In caso di stress ambientali, come cattiva gestione o sfruttamento eccessivo di questi ambienti, sedimentazione eccessiva, aumento del livello marino e crisi distrofiche, si verifica una diminuzione qualitativa di specie con perdita di biodiversità. Per limitare tale perdita, da imputare sia al degrado che alla scomparsa delle aree salmastre, è nata nel 1971 una convenzione internazionale, la convenzione di Ramsar, il cui scopo è proprio la protezione delle zone umide dallo sfruttamento eccessivo.
Ro
Apele tranzitionale sunt ecosisteme extrem de fragile cu gradientii spatial si temporal. Mai mult, au fost caracterizate de frecvente crize distrofice care reprezinta ultimul pas catre un proces de eutrofizare caracterizat de inalta productie primara si nevoie de oxigen, productie de hidrogen sulfurat si in final reducerea biodiversitatii. O pierdere a biodiversitatii se gaseste in ecosistemele care sunt afectate de catre stresul ambiental ca de exemplu un mamagement impropriu sau o supra exploatare a tuturor resurselor disponibile. In lipsa pierderii biodiversitatii care este datorata degradarii ecosistemului si partial reducerii progresive a zonei de suprafata a apelor tranzitionale in biosfera ca o consecinta a pamantului asanat pentru agricultura si alte folosiri de cartre societatea umana, o conventie i.e. Conventia Ramsar, a fost stabilita in 1971. Obiectivul principal al Conventiei Ramsar este sa protejeze zonele ghiolurilor si mlastinilor ca zone cheie ale ecosistemelor in peisaj, cu un major stres asupra regulei cheie ca insule ale habitatului pentru expansiunea pasarile migratoare.

DOI Code: �

کاغذ a4

Creative Commons License
This work is licensed under a Creative Commons Attribuzione - Non commerciale - Non opere derivate 3.0 Italia License.